Trúc Thi

Quê Xưa






Anh muốn về thăm quê
Giữa ê chề cuộc sống
Anh muốn nằm đưa võng
Bên hiên nhà nắng hong
Nghe tiếng thở ruộng đồng
Nghe bờ tre réo sóng
Lúc sông chiều nuớc lên
Có trẻ thơ bắt hến
Có con thuyền lênh đênh
Về bãi bồi, bờ cạn
Giữa mênh mông bọt bèo

Anh muốn về thăm Ba
Rồi thắp nhang mộ Mẹ
Cỏ mọc dày đan chăn
Mẹ anh ngày xưa đó
Hai muơi năm còn gì
Tấm lòng ghi vào đất
Mắt sầu nhuộm màu mây
Nay trở về có lẽ
Nắng hoen màu cỏ cây
Ba nay gầy hơn trước
Loanh quanh phòng tối tắm
Chờ gì trong cõi rộng
Xuân nay còn đợi trông

Anh trở về thăm quê
Tre không còn, võng đâu
Con thuyền xưa mong đợi
Nay trôi về nơi nao
Sông chiều không tiếng hát
Khói giăng mờ, bụi cay
Xóm làng xưa đã khác
Xưa đâu rồi, bụi ơi!

Cuộc đời ta thế đó
Mãi xây ngày hôm mai
Để chiều nay cô quạnh
Nhớ từng ngày trôi qua
Để sớm này thức dậy
Ước rằng mình chưa xa.




Trúc Thi

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 4 tháng 3 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Quê Xưa"